Monday, June 22, 2009

Friday, the 13th

Thứ 6 ngày 13 (13/02/2009)

Hôm ấy là ngày mà mọi cái xui xẻo đều tìm đúng địa chỉ IIZKE. Để nhớ coi, sáng sớm thức dậy (6h15'), ung dung ngồi coding đến 7h45' vì nghĩ rằng tiết 3 bắt đầu lúc 9h. Cái đồng hồ báo đi dạy mình cũng vô tư đặt lúc 8h30'. Mặc dù đinh ninh là 9h, nhưng thấy hơi quái nên cũng ráng ngồi tính lại mới tá hoả, lật đật bay lên trường, mở đầu cho một thứ 6 ngày 13 hoàn hảo.

Khi hạ cánh an toàn vào trường, đầu tiên mình cẩn thận chép mấy cái slide bài giảng zô usb, chép luôn 2 file vì sợ quá hưng phấn, dạy nhanh. Tranh thủ rảo qua một vòng các slide để nắm lại nội dung. Tà tà lên phòng học. Cửa khoá, then cài, không một ai, kể cả bà chị lao công. Rồi xong, nghi lắm mà, hôm bữa xin phòng gặp bà cô ở QTTB lúc đó đang hông zui, chắc cái phiếu xin phòng của mình ... nó bị gió thổi roài. Móc điện thoại ra, gọi về VPK nhờ vả mấy bà chị. Gọi lên gọi xuống, tới lui cuối cùng cũng thấy một nhân vật chạy lên mở cửa. Mừng húm, đồng thời cũng ráng mở một nụ cười thân thiện để bà chị lao công yên tâm. Phòng học, giáo viên đã có, chỉ thiếu mỗi sinh viên. Cũng may giữ danh sách phòng học cũ trên tay, lại móc mô-bai ra gọi tới tấp nhờ bà chị ở VPK chạy đi gọi sinh viên giùm. Hả hê, lâu lắm rồi mới có một vụ “sai vặt” đậm như zậy. Cũng may là mấy cái phòng ở gần VPK, nếu không chắc bả cạo đầu mình roài. Cuối cùng sinh viên cũng có mặt, báo hiệu một ngày làm việc “vất vả” theo kiểu 13 thứ 6.

Phòng học mới sửa, khang trang sạch đẹp. Tưởng là mọi thứ đã an bài, ai ngờ đâu, cái phương tiện quan trọng nhất – máy tính – của buổi học lại hông có. Bây giờ mới cảm thấy cái tiện lợi của Laptop. Trong lòng như có lửa đốt. Mặc dù kô hy vọng gì vào cái mini-siêu cùi bắp laptop của mình, nhưng cũng ráng một lần nữa móc di động ra gọi bà chị ở VPK một lần nữa để nhờ bả vác cái laptop lên dùm. Nhắm mắt, nuốt nước bọt, kỳ này về nhà không bị bả xử mới lạ. Hix. Như một tia sáng cuối đường hầm, một em sinh viên đề nghị cho thầy mượn laptop. Mèn ơi, sống rồi. Lọc cọc chép file zô máy tính của em nó. RUN. “runtime error...”... Dòng chữ đỏ như nhoè đi trong mắt, chới với hụt hẫng mất mấy giây. “Những điều trông thấy mà đau đớn lòng”. Ruột co thắt đầu ong ong. Tay phấn tay mic dằn lòng xuất chiêu. Dạy hết hai tiết, chạy xuống dưới khoa mượn laptop của thằng bạn. Hai tiết sau nhẹ nhàng hơn vì tương đối đầy đủ phương tiện. Tuy nhiên, đám sinh viên lúc này làm mình khó chịu hơn, nói chuyện như giặc, mới giảng được một chút lại phải nhắc nhở chúng nó giữ trật tự. Nhớ lại hồi xưa, mới zô đại học hình như mình đâu có làm ồn giống zậy. Buồn thật, phải chi mình học được mấy chiêu “ru ngủ” của một vài thầy trong khoa thì đã không có cơ sự này. Hix, cũng tại bản lĩnh chưa đủ lĩnh hội “tuyệt học” này.

Bốn tiết vất vả trôi qua, nhưng mà sao vẫn thấy bất ổn. Trời ơi, thì ra là quên dạy một lớp tiết 1-2. Về đến khoa, bị bồi thêm một cú nghỉ dạy 2 tiết 9-10 hôm thứ tư. “Thôi rồi Lượm ơi”, anh biết hốt xác em ở đâu giờ. Đành báo giám thị nghỉ dạy để dạy bù thoai. Mệt lả, tâm trí muốn về nhà hết sức. Thế là bay về nhà, không quên nhờ bà chị ở VPK một nhát nữa cho trọn bộ: báo giám thị nghỉ dạy giùm.

Về nhà, ngâm cứu socola. Sau khi xác định chính xác mục tiêu, địa điểm, khoảng 17h cùng ngày, anh bay ra tiệm mua kẹo. Để xe ngay ngắn, vô quán chọn hàng. Mọi việc êm xui, từ lúc chọn hàng, tính tiền cho đến khi chuẩn bị lấy xe về. Nhìn lên cái bửng, ặc ặc mất đâu một miếng. Không còn thiết kiu trời nữa sau 4 tiết rã họng hồi sáng. Lẳng lặng dắt xe ra về.

Kết thúc thứ 6 ngày 13? Chưa đâu em, đâu có dễ dàng zậy!

Hôm sau, tưởng rằng “sau cơn mưa trời lại sáng”. Lên trên khoa, vào bộ môn thấy có bộ máy mới, quá ngon mà hông phải của mình. Hỏi ra mới biết, chiều thứ 6 (ngày 13 hôm ấy) đẹp trời, mấy đại ca đem máy mới cho những người mới vô khoa. Đáng lý ra tớ đây cũng có một cái, nhưng vì chiều đó buồn buồn về nhà nên không giao máy được. Hix, âu cũng là cái số! Đành chờ đến ngày 18-19 gì đó mới có.

Thứ 6 ngày 13/02/2009 thật hoàn hảo.

[Nguồn: blog 360 Yahoo, hongvnc]

Enjoy your life

Đã lâu rồi không viết blog. Cảm xúc, ý tưởng nó không có được thống nhất. Trong người lúc nào cũng có những đợt sóng ngầm, vươn lên rồi lại cụp xuống. Từng ngày trôi, dường như đã quên blog là cái chi chi.
Đôi lúc tự hỏi: viết blog để làm gì, cho người ta đọc hay mình đọc. Thường thì viết blog khi buồn, nhớ, cần giải toả, cần chia sẻ. Có lẽ vì thế mà mình đổi tên thành soFree (quá rảnh), và chủ đề của những bài viết chỉ tập trung quanh nội tâm bản thân. Thật sự, khi viết, một số thông tin được giấu đi hay trừu tượng hoá lên. Tâm trạng thật phức tạp, vừa muốn mọi người chia sẻ, vừa co cụm trong ốc đảo tự thân. Nhưng blog lại là cái nơi ít đáng tin cậy. Yahoo mà hú hồi còi kết thúc cuộc đời của nó, những bài viết với biết bao tâm huyết chắc chỉ có nước đi núi. Tâm lý này làm cho "rêu xanh phủ đầy" cái blog, thế là một thời gian dài bỏ xó nó qua một bên.
11/01/09, nhớ mãi cái ngày này. Cuộc sống đổi thay từng ngày, ai dám bảo có gì mà không biến đổi.
Em gái sắp lấy chồng lại rủ đi uống cafe. OK, lâu rồi cũng chưa gặp lại em nó. Sau một năm, trông em đã trưởng thành, chín chắn hơn. Nghe em nói chuyện lấy chồng mà mình tỉnh queo, không biết nên buồn hay zui, chỉ biết chúc em hạnh phúc. Tuổi em còn khá trẻ, lấy chồng sớm, cuộc sống trước mắt sẽ không đơn giản chút nào. Cố lên em gái!
"Tiễn em lên đường", quay về với cái máy tính. Cái paper sắp tới sao mà khó nhai đến thế, dự tính đêm nay sẽ xử nó ra trò...
.... Đây đúng là cái đêm can đảm nhất đời mình (tính tới thời điểm này)....
Cả đêm mất ngủ, một phần vì đói bụng. Quái lạ, không lẽ tốn nhiều calo đến thế cho cuộc chat 4 tiếng đồng hồ. Nói chung, nhờ vậy buổi gác thi sáng sớm hôm sau mình đã không cần đến đồng hồ báo thức. Cả ngày hôm sau dật dờ, tối đó nằm quay đơ đến 5h sáng hôm sau...
Cuộc sống trở lại bình thường.
[Nguồn: blog 360 Yahoo, hongvnc]

Tuesday, June 9, 2009

Em bảo anh đi đi

Em bảo anh – Silva Kaputikyan

Em bảo anh: Đi đi!
Sao anh không đứng lại?
Em bảo: Thôi, ích gì…
Ai ngờ anh xa mãi.

Đôi mắt em, lặng im.
Nhưng mắt em nói thật.
Sao anh tin lời em,
Mà không tin đôi mắt ?

Bài hát

Bài không tên số 50



Em bảo: “Anh đi đi”
Sao anh không đứng lại ?
Em bảo: “Anh đừng đợi”
Sao anh vội về ngay ?

Lời nói thoảng gió bay
Đôi mắt huyền đẫm lệ
Mà sao anh dại thế
Không nhìn vào mắt em

Mà sao anh dại thế
Không nhìn vào mắt em
Không nhìn vào mắt sầu
Không nhìn vào mắt sâu ?

Những chuyện buồn qua đi
Xin anh không nhắc lại
Em ngu khờ vụng dại
Anh mơ mộng viễn vông

Đời sống nghiệt ngã không
cho chúng mình ấm mộng
Thì thôi xin gửi sóng
Đưa tình về cuối sông

Thì thôi xin gửi sóng
Đưa tình về cuối sông
Đưa tình về với mộng
Đưa tinh vào cõi không.

-----

09/06/2009

Tuesday, April 7, 2009

I found a way to be lazy and freedom

[Just a Draft of ideas, I have to do something else first]
Free: does not mean do not do anything.
Lazy: does not mean do not do anything.
Independent: does not mean do not cooperate with anyone or anything.
How can we concentrate on something?.
Let someone or something do it for us.

Monday, April 6, 2009

Coffee 15 minutes, Why not!

In Vietnam, coffee store is popular and everyone often have some cups of coffee in the morning or in the evening. They can lose many hours at these places, and it seems to be not suitable for business man. Actually, their works may be discussed here. In my experiment, our creation usually happens within fifteen to thirty minutes, after that we cannot have more anything new or good. So, that's why I'm thinking about coffee 15'. Using coffee and environment around us, the interesting feeling will help us to make creation.
Coffee 15' does not mean we drink coffee in 15 minutes. It's just a method to have fun in that time. And it's great if the coffee stores understand their customers' feeling.

Using Google Translate, from Vietnamese to English. Enjoy and have fun!

Google Translate - A funny tool http://translate.google.com/
(English version of the previous post: roseman's Trash: Buddhism & principle 80/20)

Buddhism and the 80/20 principle in life

Although not a Buddhist, but I always have the inspiration of the Buddhist religion, and have sex, the doctors have. Recently, principles 80/20 emerging as a way to live the modern, a look at that aspect, it is scientific and practical. With the charge that I try to apply this principle to the actual problem, consider the right wrong, or the relationship of this principle together. Here are the results to your own collection of two-body problem this interesting.
1. Buddhist
Can say Buddhism is one of the eastern island of the beliefs and the information. It is a religion of people as a rule of human birth, and all it gives us a way to overcome suffering, to the happiness. About Buddhism, one of the basic principles is determined by the impermanent world. As the impermanence is always changing, deformed, and transfer. All things are always changing, moving from form to form another, have no messages can exist long time. Understand this, we will see how interesting open first. Buddhism clearly show that we can not look at life through the eyes of a static, can not be a good buy as well, and vice versa. Even our own, is not static, especially emotional, sad time to time, at the pleasure angry. Therefore, Buddhism considered in the present, people should live in the present, think of the future vision of the past only useless, but not only do the people of the emotional suffering. Here, I believe that the Buddhist people living real, and in some aspects it is quite practical. When a vision of the past will only feel sorry breeding, the future vision of the virtual is just hopeless. In science, the impermanence appear pretty much in the physical laws such as laws to protect volume, the law preserves the energy, ... To, when they see the impermanence, to calculate the mò want to get, many questions are set out: how to live with impermanence that data understand the rules changed world is not, or how can I always enjoy happiness.
Buddhism make causal theory to explain the change of physical phenomena. Not natural, we have in the world, not natural that some people hate this person, or why the same parents than the same neighbors. With this vision, everything's impact crossing each other, and so we can see that this just is just a result of the other. Such is the level of impact each other like only. Here, I have the right image to the law of attraction universe of Newton, and we can tell each other jokes that Newton has violated copyright laws with Buddhism, though the speech by Newton that many quantitative than. I see the causal theory is a foundation for the original science of probability statistics, the forecast information. We collect information in the past, determine cause any impact to the strong results, which make predictions for similar cases in the future and clearly there is a probability of the specific (related to the 80/20 principle). However, it should be noted the impermanence of it, it reminded us that when a forecast what the parameters of the science is not enough, but based on real state related .
One of the important lessons and the most basic of Buddhist Bat is in the bathroom. This lecture outlines the impermanence of the universe, which determines the ego (the I) is one of the dangerous enemy of man. What I everywhere. We say this or I, the other end of me, that is to start like this. Coat I bought is also not because of the bags to a time that I will lose it. Two people love each other say they are different, but when divided by a hand or even two people will see is suffering is because they mistakenly thought the other was of them forever. What my ego has made human suffering, killing happiness of man. Thus, we have gradually disclose households how to bring happiness as the exclusion of my own. If we are determined that everything can change, that does not have what belongs to us forever, that there are people it will not have to make yourself the pain. Meanwhile, two people love each other will be ready to take the emotions for each other, is not for the shower to take a little love, to prevent people being stone. They will not for a little small considering the definition exclude each other, they respect and feel of each other, claims to love đắp more large. And circulate the division, they do not feel pain by seeing that this is the right course, has nothing to regret exchange, the love of they do not lose that friendship changed into mutual respect. Consider an example of the relationship the mother. The mother that no longer trade. But may, child accident and death. Revoke have any pain as pain of the first silver tiễn's green. If the mother knows that she has loved all children Ink, care has taught it thoroughly, and her children also live very helpful, she will overcome this sad nỗi quickly and move through the the real. Heart with love, she contributed to the reduction of social evils, the new participants to build positive lives healthy. So, although she lost a child, but she has many other children, although not a meat bowel but who for all her emotions. Here, I want to say that if I leave the (ego) that does not mean we will not have anything of his, but vice versa, all things are his, as well as by everyone. I made this image to Mac and Anghen. It looks like Buddhism and Mac have the same look direction.
So, I presented three bags that draws from Buddhism: the impermanence, the law and ego (the I). Applying this in practice the U.S. is extremely interesting. For example, we found that human history is a history of struggle to bring social equality. Why is the fight this? Is Buddhism that we need to live safe, does not affect who is? There are people that make the Buddhist people and effeminate dare not fight. According to opinions of bags, this depends on how we receive and how this, with the bags is that people make because we live together, ready to sacrifice for each other. When social unfair, the fight will happen and winning, why?. Society is an unfair society in which some people benefit more than a large number of others but work less than other people. The issue is similar to fish big fish swallowed the baby. We see here, most of the cavalry is as though they agree the terms of the power not by a small group but there are strong military, easily suppress the majority. So, if fighting broke out, the majority must be trained to improve their strength greater than the power of the few is to grasp the initiative. And this is complete can do, when they have always had advantages in terms of human, that is the advantage of intellectual power and violence. A nuc is a few laughs, although the majority of us but always ensure that the majority is always more about people, have so many new and profitable, and vice versa if it is not anything to you when that few of us to the majority of the few and the few become the majority. When a strong enough majority, with the big fish swallowing law cavalry, the fight will be explosive and nothing can prevent the victory stand by it. The struggle for social equality obeying causal laws, but to the fight quickly to winning, people must remove the I to live for the benefit of each other.
An application for other economic areas: economic degradation is caused by someone, why so? Why the gold price so high, when it has decreased or not? Clearly I was the outsider, these questions really too important, but also have a few comments like this. Economic degradation that surely must be the cause of it, and cause apparent from the derived from the (MAC). During the degradation, to determine the direction for How? After a time compete intense, now some companies have temporarily ignored the fall of his coalition together to gather strength, enable the market. The country, policies support economic well made. In looking at ways that we have seen from the success stories are available to avoid degradation / economic crisis. The company does not exist to be bankrupt, but it can reappear under a new name, new format more suitable. It is the impermanence.
Buddhism offers a means of meditation, is a way to help people get the most perspicacious, the most important when receiving information from the outside. And this is the 80/20 principle that I will mention in the following. Guidelines meditation is to focus on any one thing, ignore the whisker is not necessary, to the intellectual focus process. 80/20 principle that to achieve high performance in work, we need to focus on work that is not the man spread the other. When meditation, people will learn to accept these feelings arise, which regulate and balance status in mind. This does not mean that when they are not treated well, they will so quiescent. Approval should understand here is the definition of belongings to think, looking at things the children with discerning eyes, humble, able to be installed inside of all things. Buddhism does not advocate any alarm as how often people think that hidden deep inside is an aspiration to live freely peace, freedom from sorrow. When aspiration that restrained to the unacceptable, the Buddha can be used to alert against alarm. History shows that the professor is also a component of revolutionary importance, even they have the military as a Missing from the China, or most recently as the political crisis in Tibet.
2. 80/20 principle
When you look at the school East-West philosophy, we easily see Oriental philosophy are often the idea is to calculate, while Western philosophy has often speeches are quantitative nature. This is also reflected in the lifestyle of the East and the West. We often say people living in the West and what should be the people living East Asia focusing on emotions. However, there are probably saying this should be reviewed as globalization or flat world is gradually becoming popular everywhere. On 80/20 principle, clearly it is not a philosophical school, but through the name, you can see the style of the West, always find ways to measure the rules of nature. This section, I will Summarize some of the book "Living the 80/20 method" by author Richard Koch, and try to contact the Buddhist philosophy in order to avoid train enter the code.
Opening book, the examples, we can imagine 80/20 principle is the same as the common law, the majority rules, the law of the jungle, or the law of survival. However, the main points of the entire book is how to "get more from the less", a phrase will be repeated with high frequency. Currently, the bags contract with the author as we are living style "more than". Means we cut work force, day and night, to reach that goal by themselves. This is not what the authors recommend that we follow. He can expect some success for many is not ridiculous. It is not through the use of their knowledge to the many efforts to work less but better results (based on the impermanence and presentation of results). For example, before the development of aircraft, few people dare to think to travel round the world, but now that it was too difficult for many people.
Next to, say the authors to the habits and time. We can have many patterns, but a few of which benefit our life. So remove the habit of unnecessary out of your life. Time is the 80/20 principle. Utilization of real time reasonable for the work that bring happiness itself. To reduce the time not happy, we need to take more time to work our comfort. One important is not time management because we do not lack time. Time for a big idea for just 20%, but it is molded to 80% of the time remaining through education, research seriously. Therefore, we need to utilize 80% of the time to prepare for 20% of spirit, generate huge benefits. Authors also suggest that we need to live in the present, not to worry or live with the past and the future (similar with the publisher). Be happy for the focus now is to have a past that and a premise for future xắn times.
After the introduction of an idea on principle "less is more", the second is applying this idea in the areas of major life: self, work, money matters system and simplifying life. Due to their focus are the key success. We need to determine its own characteristics by itself, just 20% make their differences and dare to act for that difference. The difference increases value by itself, so the need to focus it and not need to spread the man for "Ordinary" other. For work, need to create joy and happiness at work. It offers effective job than many times a job that we do not like and always feel depressed. About money, the author points out that saving, saving as a way of "less is more." Try now, to spend and invest 10% effective income itself by turning into a savings account. "Interest is double the power the world's largest", Albert Einstein. But the relationship is way 80/20 stars? The author is the quality of relationship is gradually being dilution by the pressure of economic and work, is the cause's haunting "do much more." When available energy for large number of relationships and work, they put themselves tước meaning and joy from some relationship center and love. Lastly, apply "less is more" in life. Do a lot more wealth will be more than happy. We simply an effort to just to have a property has to be brought happiness bulky, it is important. To do this, need to determine what brought a happy life for themselves, gradually remove the materials or useless activities, focusing on the work necessary to achieve happiness with less costly to work.
Section's final book as the message please as positive action, learn together with the. The negative emotional always exist, or accept it to overcome it, or more correctly is to transform it into positive. This section, the author also helps readers plan for yourself through a few examples and specific tables.
In summary, the whole book is how "from a lot less." There are many ideas similar to Buddhism, such as living in the present, focusing on the important (meditation), causal theory and impermanence in principle 80/20. If the view of Buddhism is a great overall look of the principle of 80/20 is looking for more specific, the approach with real life.

Saturday, April 4, 2009

We need both centralization and distribution

Centralization and distribution are the contrary and united aspects in a field of thought.
In a country, management of state is contrary, but the power maybe distributed to substates, provinces or cities. United Nations (UN) seems to be a central management of nations.
We want centralization for our convenience. Only one point is needed to contact with us, and it will serve all our requests. We also want distribution for our showing. All people have to work, most of us want to show our products to everyone. But the bound of centralization and distribution is slim. It can lead to competition if our works are overlapped by others. Say another word, distribution is joint by many entities. And the result of competition is centralization of distribution. When does centralization become distribution? An example, Old Indonesia is cut up into New Indonesia and East Timor.
So, centralization is guaranteed by the agreement of the most distributional instances. If the agreement is broken, centralization is disappeared.

Tuesday, March 31, 2009

Relax with The Impossible Quiz

Source:
http://www.widgetbox.com/widget/the-impossible-quiz-2
http://www.widgetbox.com/widget/theimpossiblequiz

But, these files are big, so I recommend to download these flash files to play offline easily.
Hint 1:
If using Firefox, you select letters in front of and after the flash files. Then, right click and choose "View selection source". You can easily find the URL address of these files. Finally, download these files (by some tools such as: Downthemall, flashget,...) and enjoy them.
Hint 2: Right click at the links below, choose Save as.../Save link as ...
http://notdoppler.com/files/theimpossiblequiz.swf
http://www.addictinggames.com/gamefiles/ImpossibleQ2/theimpossiblequiz2.swf

Monday, March 30, 2009

Buddhism & principle 80/20

Đạo Phật và nguyên lý 80/20 trong cuộc sống

Mặc dù không phải là Phật tử, nhưng tui luôn có cảm hứng với những đạo lý nhà Phật, đồng tình có, phản bác có. Gần đây, nguyên lý 80/20 nổi lên như một phương cách sống thời hiện đại, nhìn ở một khía cạnh nào đó, nó mang tính khoa học và thực tiễn. Với bản tính của mình, tui cố gắng áp dụng các nguyên lý này vào những vấn đề thực tế, xem xét tính đúng sai, hay mối quan hệ của các nguyên lý này với nhau. Dưới đây là những kết quả tiếp thu của riêng bản thân về hai vấn đề thú vị này.

1. Đạo Phật
Có thể nói đạo Phật là một trong những đạo lý được đông đảo người dân tín ngưỡng và tin theo. Đó là một đạo lý làm người, một quy luật về nhân sinh, và trên hết nó cho ta một phương cách để vượt qua khổ đau, đến bờ hạnh phúc. Nói về đạo Phật, một trong những nguyên tắc cơ bản của nó là xác định tính vô thường của vạn vật. Tính vô thường là tính luôn thay đổi, biến dạng, chuyển hoá. Mọi vật luôn biến đổi, chuyển hoá từ dạng này sang dạng khác, không có thứ nào có thể tồn tại mãi theo thời gian. Nắm được điều này, ta sẽ thấy được bao điều thú vị mở ra trước mắt. Rõ ràng đạo Phật chỉ cho ta rằng không thể nhìn đời bằng một con mắt tĩnh, không thể bảo một người tốt sẽ mãi là người tốt, và ngược lại. Ngay cả bản thân ta, không có gì là tĩnh, đặc biệt là cảm xúc, lúc yêu lúc buồn, lúc vui lúc giận. Chính vì vậy, đạo Phật coi trọng hiện tại, con người nên sống trong hiện tại, nghĩ đến tương lai hay nhìn về quá khứ chỉ vô ích, không những thế còn làm cho người ta sinh ra những cảm xúc đau khổ. Đến đây, tui cho rằng đạo Phật hướng con người sống thực tế hơn, và ở khía cạnh nào đó thì khá là thực dụng. Một người khi nhìn về quá khứ thì chỉ thấy tiếc nuối, khi nhìn về tương lai thì chỉ là ảo vọng. Trong khoa học, tính vô thường xuất hiện khá nhiều trong các định luật vật lý như định luật bảo toàn khối lượng, định luật bảo toàn năng lượng,... Tiếp đến, khi đã thấy được tính vô thường, với bản tính tò mò muốn làm chủ, nhiều câu hỏi được đặt ra: làm sao để sống với tính vô thường đó, liệu có nắm được quy luật thay đổi của vạn vật không, hay làm cách nào để luôn luôn vui vẻ hạnh phúc.
Đạo Phật đưa ra thuyết nhân quả để giải thích sự biến chuyển của sự vật hiện tượng. Không phải tự nhiên chúng ta có mặt ở trên đời, không phải tự nhiên mà một người này ghét người kia, hay tại sao con giống cha mẹ nhiều hơn là giống hàng xóm. Với cách nhìn này, mọi thứ đều có tác động qua lại lẫn nhau, và như vậy, ta có thể thấy cái này vừa là nhân vừa là quả của cái khác. Chẳng qua là mức độ tác động lẫn nhau như thế nào mà thôi. Đến đây, tui có ngay liên tưởng đến định luật vạn vật hấp dẫn của Newton, và chúng ta có thể nói đùa nhau rằng Newton đã vi phạm luật bản quyền với đạo Phật, mặc dù vậy phát biểu của Newton có tính định lượng nhiều hơn. Tui xem thuyết nhân quả là một nền tảng ban đầu cho các ngành khoa học về xác suất thống kê, dự báo thông tin. Người ta thu thập những thông tin trong quá khứ, xác định nguyên nhân nào tác động mạnh mẽ nhất đến kết quả, từ đó đưa ra những dự đoán cho những trường hợp tương tự trong tương lai và rõ ràng là có một xác suất thành công nhất định (liên quan đến nguyên lý 80/20). Tuy vậy, cần phải lưu ý đến tính vô thường của nó, điều đó nhắc nhở chúng ta rằng khi dự báo một chuyện gì, những thông số công thức khoa học là không đủ, mà còn phải dựa vào trạng thái thực tại liên quan.
Một trong những bài giảng quan trọng và cơ bản nhất của đạo Phật là Bát nhã tâm kinh. Bài giảng này chỉ ra tính vô thường của vạn vật, từ đó xác định chính bản ngã (cái tôi) là một trong những kẻ thù nguy hiểm của con người. Cái tôi ở khắp mọi nơi. Chúng ta hay nói cái này của tôi, cái kia của tôi, mà thực sự là đâu phải như vậy. Cái áo tui mua cũng không phải của tui vì đến một lúc nào đó, tui sẽ mất nó đi. Hai người yêu nhau nói họ là của nhau, nhưng đến khi chia tay thì một hay thậm chí cả hai người sẽ thấy rất đau khổ chính là bởi vì họ đã nhầm tưởng người kia đã thuộc về họ mãi mãi. Cái tôi hay bản ngã đã làm cho con người đau khổ, giết chết hạnh phúc của con người. Như vậy, ta đã dần dần hé lộ được cách để mang đến hạnh phúc là loại trừ cái tôi của mình. Nếu ta luôn xác định rằng mọi thứ đều có thể thay đổi, rằng không có cái gì thuộc về ta mãi mãi, rằng có nhân thì có quả thì sẽ không có điều gì khiến bản thân phải đau lòng. Khi đó, hai người yêu nhau sẽ sẵn sàng dành hết tình cảm cho nhau, không phải dè sẻn để dành lại chút tình yêu, phòng ngừa khi bị người ta đá. Họ cũng sẽ không vì một chút nhỏ nhặt mà xét nét lẫn nhau, họ tôn trọng và cảm thông lẫn nhau, bồi đắp cho tình yêu thêm lớn. Và dẫu khi chia tay nhau, họ cũng không cảm thấy đau khổ bởi thấy rằng đó là chuyện tất nhiên phải thế, không có gì phải hối tiếc, tình yêu của họ không mất đi mà chuyển thành tình bạn trân trọng lẫn nhau. Hãy xem xét một ví dụ về mối quan hệ mẹ con. Người mẹ nào mà chẳng thương con. Nhưng chẳng may, đứa con bị tai nạn và qua đời. Thử hỏi có nỗi đau nào như nỗi đau của người đầu bạc tiễn người đầu xanh. Nếu người mẹ biết rằng bà đã thương yêu đứa con hết mực, đã chăm sóc dạy dỗ nó chu đáo, và đứa con của bà cũng sống rất có ích, bà sẽ vượt qua nỗi buồn này một cách nhanh chóng và chuyển qua những hành động thực sự. Bằng trái tim yêu thương, bà góp phần làm giảm các tệ nạn xã hội, cổ vũ mọi người tham gia xây dựng đời sống tích cực lành mạnh. Như vậy, dù bà mất một đứa con, nhưng bà lại có thêm nhiều đứa con khác, dù không phải là ruột thịt nhưng giành hết tình cảm cho bà. Ở đây, tui muốn nói rằng nếu bỏ đi cái tôi (bản ngã) của mình, không có nghĩa là chúng ta sẽ không có cái gì thuộc về mình, mà ngược lại, tất cả mọi thứ đều là của mình, cũng như của mọi người. Điều này làm tui liên tưởng đến Mac và Ănghen. Dường như đạo Phật và Mác có cùng một hướng nhìn.
Như vậy, tui đã trình bày ba điều mà tui rút ra được từ đạo Phật: tính vô thường, luật nhân quả và bản ngã (cái tôi). Áp dụng những điều này trong thực tiễn cuộc sống thiệt là vô cùng thú vị. Chẳng hạn, chúng ta thấy rằng lịch sử con người là lịch sử đấu tranh nhằm mang lại công bằng xã hội. Tại sao lại có những cuộc đấu tranh này? Có phải đạo Phật bảo rằng chúng ta chỉ cần sống an vị, không ảnh hưởng đến ai là được? Có người cho rằng đạo Phật khiến con người ta nhu nhược và không dám đấu tranh. Theo ý kiến của tui, điều này tuỳ thuộc vào cách chúng ta tiếp nhận đạo này như thế nào, với tui đây là đạo mà khiến con người ta sống vì nhau, sẵn sàng hy sinh cho nhau. Khi xã hội có bất công, việc đấu tranh sẽ xảy ra và thắng lợi, tại sao?. Xã hội bất công là một xã hội mà ở đó một số ít người hưởng quyền lợi nhiều hơn một số lớn những người khác nhưng lại lao động ít hơn những người đó. Vấn đề này tương tự như cá lớn nuốt cá bé. Chúng ta thấy ở đây, đa số lại là cá bé vì họ tuy đông nhưng khi xét về sức mạnh lại không bằng một nhóm nhỏ kia nhưng có sức mạnh quân sự, dễ dàng đàn áp số đông. Như vậy, nếu muốn đấu tranh nổ ra, số đông phải rèn luyện để nâng cao sức mạnh của mình lớn hơn sức mạnh của số ít đang nắm thế chủ động. Và điều này là hoàn toàn có thể làm được, khi mà họ có luôn có lợi thế về mặt con người, nghĩa là lợi thế cả về sức mạnh trí tuệ và bạo lực. Một điều nực cười là số ít người mặc dù đàn áp số đông nhưng lại luôn bảo đảm cho số đông luôn hơn về mặt con người, có như vậy mới sinh ra nhiều lợi nhuận, và nếu ngược lại thì chẳng còn gì để bàn khi mà số ít đàn áp đến nỗi số đông thành số ít và số ít trở thành số đông. Khi số đông đủ mạnh, cũng với quy luật cá lớn nuốt cá bé, cuộc đấu tranh sẽ nổ ra và không gì có thể ngăn nổi sự thắng lợi của nó. Các cuộc đấu tranh cho công bằng xã hội tuân theo luật nhân quả, nhưng để cuộc đấu tranh mau chóng đi đến thắng lợi, con người phải loại bỏ cái tôi của mình để sống vì lợi ích chung của nhau.
Một áp dụng khác cho lĩnh vực kinh tế: kinh tế suy thoái là do ai, tại sao như thế? Tại sao giá vàng lại tăng cao như vậy, có khi nào nó giảm hay không? Rõ ràng tui là người ngoại đạo, những câu hỏi này thực sự quá tầm, nhưng cũng có một vài ý kiến như thế này. Kinh tế suy thoái chắc hẳn là phải có nguyên nhân của nó, và nguyên nhân sâu xa bắt nguồn từ chính tư bản (Mác). Trong thời kỳ suy thoái, phải xác định hướng đi cho mình như thế nào? Sau một thời gian cạnh tranh nhau khốc liệt, giờ đây một số công ty đã tạm bỏ qua bản ngã của mình, liên minh với nhau để tập hợp sức mạnh, lôi kéo thị trường. Ở tầm quốc gia, các chính sách bảo trợ kinh tế cũng được đưa ra. Ở cách nhìn nào đó, ta đã thấy tư bản đang chuyển thành cộng sản để tránh suy thoái/ khủng hoảng kinh tế. Các công ty không tồn tại được phải phá sản, nhưng nó lại có thể xuất hiện lại dưới một cái tên mới, hình thức mới phù hợp hơn. Đó là tính vô thường.
Đạo Phật đưa ra phương tiện thiền định, là một cách để giúp con người có được sự sáng suốt nhất, khách quan nhất khi tiếp nhận những thông tin từ bên ngoài. Và đây là chính là nguyên tắc 80/20 mà tui sẽ đề cập ở phần sau. Nguyên tắc thiền định là tập trung vào một việc nào đó, bỏ qua những thứ râu ria không cần thiết, để trí tuệ được tập trung xử lý. Nguyên tắc 80/20 cũng nói rằng để đạt được hiệu quả cao trong công việc, chúng ta cần tập trung vào công việc đó, không được lan man ra những phần khác. Khi thiền định, người ta sẽ học cách chấp nhận những cảm giác nảy sinh, từ đó điều hoà và cân bằng trạng thái trong tâm hồn. Điều này không có nghĩa là khi bị đối xử không tốt, họ sẽ để yên như vậy. Sự chấp nhận ở đây nên hiểu là sự đĩnh đạc trong suy nghĩ, nhìn sự vật hiện tượng bằng con mắt sáng suốt, từ tốn, thấu được cái bản chất bên trong của mọi vật. Đạo Phật không phải chủ trương bất bạo động như bao người thường nghĩ, mà ẩn sâu trong đó là một khát vọng sống tự do an lạc, thoát khỏi phiền muộn. Khi khát vọng ấy bị đè nén đến độ không thể chấp nhận được, nhà Phật có thể sử dụng bạo động để chống bạo động. Lịch sử cho thấy các nhà sư cũng là một thành phần cách mạng quan trọng, thậm chí họ còn có một đạo quân như Thiếu Lâm Tự bên Trung Quốc, hay gần đây nhất là cuộc khủng hoảng chính trị ở Tây Tạng.

2. Nguyên lý 80/20
Khi nhìn lại những trường phái triết học Đông Tây, chúng ta dễ thấy triết học phương Đông thường mang những ý tưởng có tính định tính, trong khi triết học phương Tây thường có những phát biểu có tính chất định lượng. Điều này cũng phản ánh trong phong cách sống của người phương Đông và phương Tây. Chúng ta thường nói người phương Tây sống thực dụng và cái gì cũng phải tính được, còn người Á Đông sống thiên về tình cảm. Tuy nhiên, có lẽ câu nói này cần phải xem lại khi mà toàn cầu hoá hay thế giới phẳng đang dần trở thành phổ biến khắp mọi nơi. Về nguyên lý 80/20, rõ ràng nó không phải là một trường phái triết học nhưng qua cách đặt tên, ta có thể thấy được phong cách của người phương Tây, luôn luôn tìm cách đo lường các quy luật tự nhiên. Phần này, tui sẽ tóm tắt lại một số điểm chính trong cuốn “Sống theo phương thức 80/20” của tác giả Richard Koch, và cố gắng liên hệ với triết học Phật giáo nhằm tránh bị tẩu hoả nhập ma.
Mở đầu cuốn sách, qua những ví dụ, ta có thể hình dung nguyên lý 80/20 giống như là luật phổ biến, luật số đông, luật rừng, hay luật sinh tồn. Tuy nhiên, cái điểm chính nhất của toàn bộ cuốn sách là làm sao “có được nhiều từ cái ít hơn”, một cụm từ được lập lại với tần suất khá cao. Hiện tại, một điều tui đồng tình với tác giả là ta đang sống theo kiểu “nhiều hơn từ nhiều hơn”. Nghĩa là chúng ta làm việc cật lực, ngày đêm, nhằm đạt mục tiêu nào đó của mình. Đây không phải là điều tác giả khuyên chúng ta làm theo. Con người có thể mong chờ một số ít cho nhiều thành quả không phải là điều vô lý. Đó chẳng qua là sự vận dụng kiến thức của mình để chuyển hoá nhiều công sức thành ít công sức hơn nhưng kết quả nhiều hơn (dựa theo tính vô thường và thuyết nhân quả). Ví dụ, trước khi có sự phát triển của máy bay, ít người dám nghĩ đến chuyện du lịch vòng quanh thế giới, nhưng bây giờ thì điều đó đã không còn quá khó khăn cho nhiều người.
Tiếp đến, tác giả nói đến vấn đề thói quen và thời gian. Chúng ta có thể có nhiều thói quen, nhưng một số ít trong đó có lợi cho ta suốt đời. Vì vậy hãy loại bỏ những thói quen không cần thiết ra khỏi cuộc sống của mình. Thời gian cũng theo nguyên lý 80/20. Tận dụng thời gian thật hợp lý cho những công việc mang lại hạnh phúc bản thân. Để giảm thời gian không hạnh phúc, chúng ta cần dành nhiều thời gian cho những việc làm ta thoải mái. Một điều quan trọng là không nên quản lý thời gian vì chúng ta không thiếu thời gian. Thời gian cho ra một ý tưởng lớn chỉ chiếm 20%, nhưng nó lại là sự đúc kết từ 80% thời gian còn lại thông qua học hành, nghiên cứu nghiêm túc. Do vậy, ta cần tận dụng 80% thời gian để chuẩn bị cho 20% xuất thần, tạo ra lợi ích khổng lồ. Tác giả cũng khuyên chúng ta cần phải sống trong hiện tại, không sống hay lo nghĩ với quá khứ và tương lai (tương đồng với giáo lý nhà Phật). Hãy vui vẻ tập trung cho hiện tại là cách để có được một quá khứ có ý nghĩa và tiền đề cho một tương lai xán lạn.
Sau phần một giới thiệu những ý tưởng chung về nguyên lý “ít hơn là nhiều hơn”, phần hai là sự áp dụng ý tưởng này trong các lĩnh vực chủ yếu của cuộc sống: bản thân, công việc, tiền bạc, mối quan hệ và đơn giản hoá cuộc sống. Đối với bản thân, tập trung là chìa khoá thành công. Chúng ta cần xác định những đặc trưng riêng của bản thân, chỉ cần 20% của mình tạo sự khác biệt và dám hành động để có sự khác biệt đó. Sự khác biệt làm tăng giá trị của bản thân, vì vậy cần tập trung cho nó và không cần phải lan man cho những điều “tầm thường” khác. Đối với công việc, cần phải tạo được niềm vui và hạnh phúc khi làm việc. Điều đó đem lại hiệu quả công việc gấp nhiều lần làm một công việc mà ta không thích và luôn cảm thấy chán nản. Về vấn đề tiền bạc, tác giả chỉ ra rằng dành dụm, tiết kiệm là một phương cách của “ít được nhiều”. Hãy thử ngay: để dành và đầu tư hiệu quả 10% thu nhập bản thân bằng cách chuyển vào một tài khoản tiết kiệm. “Lãi kép là sức mạnh lớn nhất trên thế giới”, Albert Einstein. Còn những mối quan hệ theo cách 80/20 là sao? Nhận định của tác giả là chất lượng các mối quan hệ đang dần bị pha loãng bởi những áp lực về kinh tế và công việc, nguyên nhân là do nỗi ám ảnh “làm nhiều được nhiều”. Khi dành năng lượng cho số lớn các mối quan hệ và công việc, họ đã tự mình tước bỏ ý nghĩa và niềm vui xuất phát từ một vài mối quan hệ trung tâm và tình yêu. Cuối cùng là áp dụng “ít được nhiều”trong cuộc sống. Không phải làm được nhiều của cải hơn sẽ có được hạnh phúc nhiều hơn. Chúng ta chỉ cần một nỗ lực vừa phải, để có một tài sản vừa phải nhưng mang lại hạnh phúc lớn lao, đó là điều quan trọng. Để làm được điều này, cần phải xác định cái gì mang lại cuộc sống hạnh phúc nhất cho mình, loại bỏ dần những vật dụng hay hoạt động vô ích, chú trọng vào những công việc cần thiết để đạt được niềm hạnh phúc đó với tốn ít công sức nhất.
Phần cuối cùng của cuốn sách như là lời nhắn nhủ hãy hành động tích cực, học đi đôi với hành. Những xúc cảm tiêu cực luôn tồn tại, hãy chấp nhận nó để vượt qua nó, hay đúng hơn là chuyển hoá nó thành tích cực. Phần này, tác giả còn giúp người đọc xây dựng kế hoạch cho bản thân thông qua một vài ví dụ và bảng biểu cụ thể.
Tóm lại, toàn bộ cuốn sách là làm sao “từ ít được nhiều”. Có nhiều ý tưởng tương đồng với Phật giáo, như: sống trong hiện tại, tập trung vào những việc quan trọng (thiền định), thuyết nhân quả và tính vô thường trong nguyên lý 80/20. Nếu xem đạo lý Phật giáo là một cái nhìn lớn tổng quát về vạn vật thì nguyên lý 80/20 cho ta cái nhìn cụ thể hơn, cách tiếp cận sát hơn với thực tế cuộc sống.