roseman's Trash
Only one role - Trash of universe
Saturday, April 26, 2008
My poems
ĂN ỐC CHIỀU MƯA
D
ửng dưng nước mắt ông trời
U
sầu mang nỗi buồn rơi chốn này
N
gậm ngùi mong đợi hôm nay
G
ởi trong nước mắt tình mây của trời.
R.M.
26/04/2008.
----------------------------------------
HATE
Gương vỡ rồi lành lại được không ?
Liệu ai trả lời được có hay không
Giống như câu chuyện của dòng sông
Nước hôm nay đục hay trong ...
R.M
------------------------------------------------
NỖI NHỚ HIỆN TẠI
Nỗi nhớ mông lung, lùng bùng trong trí não
Nhớ người con gái, nhớ nụ cười, lời nói thân quen
Làm sao đây để quên được em
Tôi vùi đầu trong công việc chồng chất
Giữa dòng đời mưu sinh tất bật
Những mong tìm hạnh phúc cuộc đời
Tôi từng mong em sẽ quên tôi
Hãy đi tìm một hạnh phúc mới
Đối với tôi em không là tất cả
Em chỉ là mảnh vá cuộc đời
Vá tâm hồn bồn chồn nông nổi
Để đời này còn chút vẹn nguyên
Chắc một ngày bến sẽ xa thuyền
Thì nỗi nhớ chẳng còn em đâu nữa
Bởi quá khứ sẽ chôn vùi tất cả
Kể cả em người con gái tôi quen
Nếu cứ chạy theo dòng đời chảy xiết
Có một ngày sẽ biết đến đau thương ...
R.M.
-----------------------------------------
CẢM GIÁC THƯƠNG ĐAU (NGOA.I)
Một buổi chiều, gió đìu hiu thổi
Tan học về gợn nỗi bất an
Chân bước vội trên con đường quen thuộc
Mau về nhà với người bà thân yêu
Bước vào cửa, thật nhiều người quá
Mỗi người mang một vẻ khác nhau
Mặt nghiêm trọng, mặt thương đau
Ba tôi bảo: Mau mau gặp bà !
Đến bên ngoại, cầm lấy tay ngoại
Tay ngoại gầy tựa hồ muốn đưa ra
Muốn được vuốt mái tóc cháu lần nữa
Mà sao không giơ nổi một ngón tay ...
Ngoại nhìn tôi bằng đôi mắt nhớ
Đôi mắt cười ẩn chứa nỗi vấn vương
Xa thằng cháu ngây thơ và bé dại
Ngoại chẳng ngại đợi cháu trở về ...
Và ...
Tiếng nấc vang lên
Mọi người oà khóc
Riêng tôi co thắt
Một nỗi đớn đau
Ngồi nhớ suốt đêm thâu:
Sáng ngày ngoại còn khoẻ
Chiều ngoại đã qua đời
Để lại một giếng khơi
Trong lòng thằng cháu nhỏ ...
Ngày qua tháng, tháng qua năm
Thời gian như chiếc tàu ngầm lặng trôi
Bàn tay gầy, ánh mắt ơi !
Dẫn con bước tiếp dòng đời gian nan.
R.M.
------------------------------------------
HÒN ĐÁ CÔ ĐƠN
Hắn
đã sống vài năm vô vị
Yêu
mình em, yêu cả cuộc đời
Em
với hắn như trời với đất
Nhiều
khi gần mà vẫn xa nhau ...
Anh
cũng sống vài năm vô vị
Không
yêu em, chỉ yêu một mình.
Như
giấc mơ chìm trong giấc ngủ
Hắn
mơ em mơ cả cuộc đời ...
Mở
cánh cửa tâm hồn đang khép
Rộng
vòng tay đón lấy bình minh
Tâm
đã mở mắt còn chưa mở
Hồn
vẩn vơ chờ được dẫn ra.
Anh
lại sống thêm vài năm nữa
Đã
không còn băng giá trong tim
Yêu
hết thảy mọi người tìm được
Em
chiếm phần nhỏ bé xinh xinh ...
Hắn yêu em nhiều
Nhưng anh không như hắn
Mở rộng tâm hồn
Và anh đã yêu em ...
R.M.
Newer Posts
Home
Subscribe to:
Posts (Atom)
Followers
About Me
roseman
Ho Chi Minh, Vietnam
My Trash
My ideas on Computer
My 360 Yahoo
View my complete profile
Blog Archive
►
2009
(9)
►
June
(3)
►
April
(4)
►
March
(2)
▼
2008
(3)
►
August
(2)
▼
April
(1)
My poems